Đánh Bại Nỗi Lo
Dale Breckenridge Carnegie (24 tháng 11 năm 1888 – 1 tháng 11 năm 1955) là một nhà văn và nhà thuyết trình Mỹ và là người phát triển các lớp tự giáo dục, nghệ thuật bán hàng, huấn luyện đoàn thể, nói trước công chúng và các kỹ năng giao tiếp giữa mọi người. Ra đời trong cảnh nghèo đói tại một trang trại ở Missouri, ông là tác giả cuốn “Đắc Nhân Tâm”, được xuất bản lần đầu năm 1936, một cuốn sách thuộc hàng bán chạy nhất và được biết đến nhiều nhất cho đến tận ngày nay, nội dung nói về cách ứng xử, cư xử trong cuộc sống.
Bộ sách Đánh bại nỗi lo không dạy bạn cách từ bỏ hoàn toàn các vấn đề trong cuộc sống, mà sẽ chỉ cho bạn làm thế nào để vui sống, tận hưởng trong không gian trách nhiệm.
Cuộc đời là một cán cân thăng bằng, bạn không thể sống mà không màng trách nhiệm, bỏ bê các hệ nan cấu tạo nên hệ sinh thái con người, như là công việc, gia đình, tài chính, nhu cầu sinh hoạt, bạn bè, tình yêu,... Nhưng bạn cũng không thể sống trong cái hộp khổ đau và chật vật vì không tìm thấy giải pháp cân đối bánh xe cuộc đời mình mãi được. Bộ sách Quẳng gánh lo đi và vui sống và Đánh bại nỗi lo sẽ mở cửa cho bạn, chỉ dẫn bạn cách đón nhận ánh sáng mặt trời bằng một tinh thần tự tại, thoải mái. Làm thế nào để trị ưu phiền? Làm thế nào để giải quyết rắc rối? Phương pháp để rèn luyện “kỷ luật” vui sống là gì?... Tất cả những bí mật sẽ được tiết lộ trong những trang sách hiển hiện trước mắt bạn.
Mỗi khi gặp phải một trở ngại, những cảm xúc tiêu cực giống như một thỏi nam châm thu hút toàn bộ tinh thần của bạn. Khi bạn cho phép một nỗi lo phiền bấ.t lự.c đầu tiên được phép manh nha trong tâm thức, chúng sẽ ùa đến như hàng ngàn con sóng dồn.
Rồi khi bạn mở mắt, thức dậy, nghĩ đến những công việc đang chờ, những dự định dang dở, những gánh nặng mưu sinh hay những mối quan hệ khó khăn trong việc duy trì, bạn lại tự nhấn chìm mình vào cái hộc u tối của biển đen tĩnh mịch.
Nhưng, chẳng phải mặt trời đã ló rạng rồi hay sao, ngày mới đã tỏa sáng đến cả trong đôi mắt bạn rồi đấy. “Đánh bại nỗi lo và vui sống” thôi!
—------
Chúa ơi, xin Người hãy biến con thành một công cụ để thực hiện sứ mệnh Hòa Bình của Người. Nơi nào có hằn thù, hãy để con gieo mầm thân ái; nơi nào có đau thương, hãy để con gieo mầm thứ tha; nơi nào có hồ nghi, hãy để con gieo mầm tin tưởng; nơi nào có thất vọng, hãy để con gieo mầm hy vọng; nơi nào còn u tối, hãy để con thắp sáng; nơi nào có buồn đau, hãy để con mang niềm vui đến.Ôi Chúa Tối Cao, xin hãy giúp con biết an ủi người hơn là mong được người an ủi; biết thấu hiểu hơn là được thấu hiểu; biết yêu thương hơn là được yêu thương, vì khi ta cho đi tức là ta nhận được, khi ta thứ tha tức là ta được thứ tha và khi ta chết đi tức là ta được tái sinh trong một Kiếp Vĩnh Hằng.