Thử hỏi dân gian nếu thiếu đi thành ngữ, tục ngữ thì trong văn chương, trong ứng xử, trong giao tiếp sẽ nhạt nhẽo biết chừng nào. Muốn nói một hiện tượng mà không có thành ngữ, tục ngữ để khái quát ví von thì buộc phải giải thích dài dòng. Đã giải thích dài dòng thì sao khái quát được thành hình ảnh sinh động!
Vậy nên thành ngữ, tục ngữ không chỉ cô đọng, sinh động mà còn là hình ảnh được khái quát hóa mà thành.
Thành ngữ tục ngưc được đúc kết từ kinh nghiệm cuộc sống của con người, từ thói quen sử dụng hình ảnh, vừa khái quát, vừa cụ thể những sự vật, sự việc trong cuộc sống, trong ứng xử đã được văn học ghi lại. Để dễ nhớ, dân gian thường gieo vần sao cho khi vận vào lời ăn tiếng nói trôi chảy hơn. Vì thế, thành ngữ, tục ngữ là bộ phận của văn học dân gian.