Marco Polo - Du Hành Về Phương Đông
“Marco Polo du hành về phương Đông” dành cho các bé từ độ tuổi 9+. Cuốn sách này cũng cố gắng để các cuộc đối thoại và bối cảnh lịch sử trở nên dễ hiểu, còn từ ngữ và trình tự của chúng thì không được truyền lại một cách hoàn toàn chính xác. Với sự trợ giúp của các phiên bản còn sót lại, các nghiên cứu khoa học gần đây và một tâm hồn mộng mơ, cuốn sách này kể về hành trình và những gì nhà du hành Marco Polo có thể đã trải qua cũng như cảm nhận thấy.
“Hỡi những vị hoàng đế, những vị vua và các vị vương công quý tộc, những hiệp sĩ và những người dân, và tất cả quý vị –- những con người ham hiểu biết muốn khám phá sự đa dạng của các quốc gia trên thế giới, xin hãy cầm lấy cuốn sách này và để nó được đọc lên. Quý vị sẽ tìm thấy trong đó những điều kì thú, lạ thường …”
Vào năm 1271, Marco Polo, con trai của một thương nhân Venice đã bước vào một chuyến hành trình đưa cậu đi xa mãi, vượt ra khỏi ranh giới của thế giới quen thuộc mà cậu từng biết. Nó mang cậu tới xứ sở Trung Hoa xa xôi, vào tận triều đình của Đại Hãn Hốt Tất Liệt, đấng cai trị của đế chế Mông Cổ hùng mạnh. Chính vì vậy mà cậu có thể kể lại những điều kì lạ, mà cho đến ngày nay vẫn còn khiến chúng ta phải trầm trồ kinh ngạc.
Những trải nghiệm khó tin của những nhà du hành vang danh thời trung cổ đã được kể lại thật tài tình trong cuốn sách đầy ắp hình minh họa tuyệt đẹp này.
Đây chính là một chuyến du hành kì thú dành cho cả gia đình!
Trích đoạn sách hay:
1. Có tiếng vó ngựa đang đến gần. Ngựa phi nước đại.
Những nhà buôn Ba Tư nhìn quanh. Một đám đông kỵ sĩ quấn khăn turban với đôi mắt xếch hiện ra từ một khu rừng, hối hả truy đuổi theo hướng của nhóm thương nhân nhà Polo.
Một người hét lên: “Cướp! Chạy đi!” Tiếng hét vang lên chói tai. Marco thúc ngựa chạy nhanh nhất có thể, bám theo Niccolo, Matteo và nhà buôn Ba Tư mặc áo khoác đỏ.
“Chúng ta phải tới được ngôi làng kế tiếp trước khi bọn chúng đuổi kịp. Ở đó, chúng ta sẽ an toàn trước bọn cướp đường này”, người đàn ông nói trong khi con ngựa của ông ta lao vút qua những cánh đồng. Marco có cảm giác khoảng cách giữa cậu và cha cậu đang ngày càng rộng hơn. Cậu nghe thấy tiếng một nhà buôn khác thét lên ở phía sau. Trong tích tắc, Marco quay lại và nhìn thấy cảnh một tên cướp kề dao găm vào cổ họng của người thương nhân.
Marco thúc ngựa. “Nhanh nữa lên!”, cậu hét.
Nửa tiếng sau. Marco không còn dám quay lại thêm lần nào nữa. Cậu đã đuổi kịp được cha và chú của mình. Trước mặt Niccolo và Matteo đã hiện lên những ngôi nhà màu cát nâu đầu tiên. Ngôi làng đây rồi. Họ đã tới được làng. Những kẻ chạy trốn giảm dần tốc độ. Marco đột nhiên cảm nhận được những khớp xương ở hai bàn tay của mình, chúng đã gồng cứng nắm chặt lấy dây cương trên suốt đoạn đường.
Chỉ vài phút sau, bốn người khác trong nhóm cũng đến được làng. Mấy người này vẫn trốn thoát được mặc dù những tên cướp đã đuổi kịp được họ. Họ đã chứng kiến một số người đi cùng bị giết như thế nào. Những người khác thì bị bọn cướp bắt trói để bán làm nô lệ.
2. BA NGƯỜI XỨ VENICE tiếp tục đi xa hơn về phương Đông: Họ cưỡi ngựa dọc theo những ngọn núi của dãy Hindu Kush. Tuyết trên những đỉnh núi cao hơn 4.000 mét sáng lấp lánh trong nắng. Marco khám phá ra những con nhím Hystricidae và những núi muối khổng lồ, nơi người ta khai thác muối bằng những cái cuốc chim bằng sắt. Cậu trầm trồ trước những hang động, nơi sinh sống của những người Ishkashim bản địa. Ở Badakhshan, một tỉnh ở Đông Bắc của Afghanistan, Marco quan sát cách những người đi tìm ngọc ruby đào những đường hầm sâu vào trong đá để tìm đá quý. Cậu ăn bánh mì Kebab1 thịt cừu, nếm món cơm trộn mỡ cừu, cùng gia vị, hạt hồ trăn, hành tây và vỏ cam. Cậu biết thêm rằng những người dân địa phương dùng phân bò và phân lừa để làm chất đốt. Marco bật cười trước hình ảnh những người phụ nữ quý tộc ở tỉnh Badakhshan: họ độn hàng đống vải vào trong quần. Lý do là vì những người đàn ông địa phương cảm thấy yêu thích những người phụ nữ có dáng hình tròn trịa hơn, nên những quý bà này liền tìm cách giả mạo những chiếc hông căng phồng bằng cách độn thêm vải.
Một ngày nọ, Marco cảm thấy không được khỏe. Cậu bị đau người và sốt cao, không thể nào đi tiếp. Nhà Polo đành phải tạm dừng chuyến hành trình. Cơn sốt vừa hạ thì chỉ một lúc sau đã quay trở lại. Nó không chịu thuyên giảm. “Vậy thì chúng ta sẽ nghỉ lại đây trong nhiều tuần”, Niccolo nói và lau vầng trán đang nóng hầm hập của con trai bằng một chiếc khăn ướt. Thỉnh thoảng, khi khỏe lại đôi chút, Marco dành thời gian đi câu cá hay nghe những câu chuyện kể của những người lữ hành khác về những đất nước xa xôi. Ngoài ra, cậu còn học tiếng Ba Tư và tiếng Mông Cổ. Niccolo và Matteo bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng vì Marco mãi không khỏe lại.