Tóm tắt & Review sách Phần đời còn lại hãy làm một người phụ nữ tự tỏa hào quang – Cách Thư
1. Giới thiệu tác giả
Cách Thư là nhà văn sở hữu tài khoản với hơn 3 triệu người hâm mộ. Từng là người mẫu và nhà khởi nghiệp, cô dấn thân vào con đường sáng tác và trở thành tác giả của cuốn sách bán chạy “Càng độc lập, càng cao quý”.
Cô viết riêng cho sự trưởng thành về cái tôi của phụ nữ, dùng những câu chuyện ấm áp và giọng văn tận tâm để mang đến sự can đảm theo đuổi cuộc sống tươi đẹp cho hàng trăm nghìn phụ nữ.
2. Giới thiệu tác phẩm
Cuốn sách mang đến cho độc giả những câu chuyện, chia sẻ thú vị về tình yêu, hôn nhân, … Những câu chuyện thực tế nhẹ nhàng nhưng khiến bạn phải suy ngẫm không ngừng.
3. Tóm tắt nội dung sách
Biết yêu thương bản thân, cũng dư sức yêu thương người khác
Trong cả vạn câu chuyện trên đời, tôi khó chịu nhất với chuyện thất tình. Luôn cho rằng, hai người cùng nhau đi một chặng đường, sau khi nhìn ngắm tất cả phong cảnh xung quanh, chắc chắn sẽ nắm giữ niềm hạnh phúc vĩnh cửu. Nhưng tình yêu lại là chuyện khó theo ý mình nhất, thuở đầu thì không cầm lòng nổi, kết thúc thì khó mà kiểm soát. Chúng ta giống như con rối bị vận mệnh giật dây. Sợi dây dài miên man này, được chúng ta gọi là thời gian. Tối qua, cô bạn thân họ Tần nhắn tin cho tôi, cô ấy mới chia tay. Tôi đứng trước cổng khu chung cư đợi cô ấy, bởi vì vừa khóc một trận, nên tay cầm vô lăng của cô ấy có hơi run rẩy, tôi lập tức bảo cô ấy xuống xe, rồi thay cô ấy lái xuống hầm. Lúc không còn ai khác xung quanh, nước mắt cô ấy rơi thậm chí còn nhiều hơn tối hôm qua.
Yêu nhau 8 năm, đã tính đến chuyện cưới xin, ấy vậy mà bạn trai lại nói với cô ấy rằng người nhà bắt anh ta đi xem mắt, anh ta phải kết hôn với người khác. Tình tiết ngược đời thế này lại rơi vào cô gái mảnh khảnh chưa đến 45 cân, làm cô ấy chẳng có chút sức lực nào chống đỡ. Lúc ôm lấy cô ấy, tôi đột nhiên nhớ đến bình luận cô ấy đăng đợt Khám Thanh Tử và Kỷ Lăng Trần chia tay: “Cuộc đời tốt đẹp nhất đối với một người con gái chính là: biết yêu thương bản thân, cũng dư sức yêu thương người khác.” Tôi hiểu, mọi lời an ủi lúc này chỉ là những câu từ sáo rỗng lạc đề. Chẳng thà cho cô ấy một chỗ để trút hết nước mắt, dẫu sao mọi niềm vui nỗi buồn trong tình yêu lúc này, ngày sau đều sẽ trở thành một câu chuyện cười. Nếu thực sự phải nói với cô ấy một câu, thiết nghĩ đó sẽ là: Là phụ nữ, bạn phải biết cách đối xử tốt với bản thân, trước khi yêu thương người khác thì phải biết yêu bản thân đã. Có lẽ những người khác đều sẽ chúc cô ấy sớm ngày tìm được ý trung nhân hoặc có thể hạnh phúc viên mãn, nhưng tôi hy vọng lúc đang lạc lối trong mây mù hay hỗn loạn, cô ấy có thể không vội vàng hấp tấp, cứ sống là chính mình, lặng lẽ đợi hoa nở.
Trong cuốn sách của mình, Uông Hàm Tăng có viết: Lúc một mình, hãy đối xử tốt với bản thân; lúc ở bên người khác, hãy đối xử tốt với họ. Nhưng chúng ta lại luôn đặt mình vào một sai lầm về logic, dốc sức đối xử tốt với người khác, rồi trông mong được đáp lại tương xứng, đến khi không được như mong đợi lại trách móc đối phương: “Rõ ràng tôi tốt với anh thế này, anh dựa vào đâu đối xử với tôi thế kia?” Đột nhiên nhớ đến một câu người bạn H của tôi từng nói: “Đến bạn còn không yêu nổi chính mình, dựa vào đâu bắt người khác phải yêu bạn?” Tôi nghĩ, cụm “dựa vào đâu” này cũng đã đủ để trả lời cụm “dựa vào đâu” phía trên rồi. Tôi cho rằng, tình yêu không phải một cuộc trao đổi, tôi cho bạn quả táo bạn trả tôi quả lê. Yêu là khi tôi chăm bẵm một cây táo, đợi đến lúc nó sai trĩu quả, tôi lại trồng một cây lê, chờ đến khi nó lớn, sau đó tôi gặp một thiếu niên bán lê đi ngang qua. Lúc ấy, tôi có thể mời chàng thiếu niên mệt mỏi sau một chuyến đi dài ăn táo, nghe anh ấy kể những chuyện gặp phải dọc đường. Cũng có thể hái một ít lê, cùng anh ấy lên đường đi đến chợ phiên náo nhiệt ở nơi xa.
Giả sử anh ấy không muốn trú chân dưới bóng cây này, tôi vẫn có thể yên tâm đứng dưới gốc cây tôi trồng, chờ cho đến khi gặp được người tiếp theo, người tiếp theo nữa đồng ý dừng lại vì tôi. Đối xử quá nhiệt thành với người khác, sẽ rất dễ đánh mất bản thân mình. Từ rất lâu về trước tôi đã hiểu được một đạo lý, không nên quá ngưỡng vọng hào quang của đối phương, bởi vì hào quang ấy càng rạng rỡ, người ở bên cạnh hào quang là bạn sẽ càng mờ nhạt, rất dễ bị che khuất. Bạn có thể yêu một người đến mức nguyện biến thành cát bụi, nhưng sẽ chẳng ai yêu một hạt cát như bạn. Không phải chỉ vì bạn quá nhỏ bé, mà còn bởi tình yêu của bạn quá nặng nề. Thế nên, khiến bản thân tỏa sáng mới là chuyện quan trọng nhất, để ánh sáng đó thu hút một ánh sáng khác, thì cuộc đời bạn mới mãi mãi rạng rỡ và ấm áp.
Đối xử tốt với bản thân không hẳn là một tư duy, nó là một kỹ năng thì đúng hơn – một kỹ năng có thể nâng cấp chất lượng cuộc sống của bạn. Không chỉ là mang theo ô trước khi ra khỏi cửa hay luôn có hai miếng băng cá nhân trong túi, đối xử tốt với bản thân còn là có tự tin tuyệt đối để làm điều mình thích. Tin tưởng rằng nếu tiếp tục tiến bước nhất định sẽ gặt hái được thành công. Đi làm kiếm tiền, mua những bộ quần áo và đồ trang sức mình thích, dùng bữa ở nhà hàng mình luôn muốn thử. Học cách trang điểm sau đó thử những phong cách khác nhau, diện những chiếc váy xinh xắn, phối với những đôi giày cao gót muôn hình muôn dạng.
Thay đổi môi trường sống, nuôi vài chậu hoa, mấy con cá, trong tủ lạnh luôn có hoa quả tươi và dưa muối, trải những chiếc thảm trải sàn xinh xắn, treo những chiếc rèm cửa sổ hợp mắt, rồi đặt trên đầu giường một chiếc đèn ngủ nhỏ nhắn. Có cho mình đôi ba sở thích, ví dụ như yoga, du lịch, để có thể thực hiện vào những ngày đẹp trời, góp nhặt thêm những niềm vui cho mình, còn vào những ngày âm u, có thể nằm ườn trên sô pha xem một bộ phim để rồi rơi nước mắt. Chăm chỉ đọc sách, tiếp thu kiến thức, có được sự tự tin để thoải mái trao đổi giao lưu với người khác mà không bị “khớp”, vì sách có thể mở rộng thế giới của bạn, cũng có thể lấp đầy tâm hồn trống rỗng của bạn. Yêu thương một người, coi mỗi cuộc gặp gỡ như một may mắn nho nhỏ hiếm có, anh ấy là “hạt dẻ cười” khiến bạn vui vẻ, nhưng nếu anh ấy khiến bạn buồn bã, cũng đừng vì thế mà rơi nước mắt, nước mắt sẽ hủy hoại bản thân bạn.
Chăm chút bản thân để có một ngoại hình ưa nhìn và một nội tâm phong phú, không lo sợ tương lai cũng không lo sợ đánh mất cá tính. Mỗi quyết định đưa ra đều vì chính mình. Chung sống hòa bình với bản thân, giúp tâm hồn mình được tự do, chấp nhận mọi dư vị thanh ngọt trong suốt hành trình gian khổ của cuộc đời. Đổng Khanh1 từng khuyên rằng, biến điều bình thường trở nên đặc biệt cần muôn phần may mắn, nhưng chấp nhận sự bình thường lại chỉ cần một phần tự tin. Sau khi học được cách đối xử tốt với bản thân, cuộc sống của bạn chưa chắc sẽ có thay đổi lớn lao, nhưng cũng đủ để nuôi dưỡng trong bạn sự tự tin suốt những năm tháng đường đời. Nhờ thế, khi người khác còn quẩn quanh trong những chuyện vụn vặt, âu sầu ủ rũ vì những điều nhỏ nhặt, bạn đã có thể biến mỗi chi tiết trong cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn, mỗi thời khắc trong cuộc sống trở nên thú vị hơn. Xin mượn một câu nói khác của Đổng Khanh: “Khi người khác vẫn đang vật vã trong bể khổ, bạn đã có thể vẫy vùng giữa lòng sông rộng mênh mông đâu đâu cũng có phương hướng của cuộc đời.”
Đợi đến lúc có đủ năng lực yêu thương bản thân, bạn mới không hốt hoảng hoang mang chẳng biết phải làm sao khi tình yêu đến. Trước đây tôi từng đọc được một topic thế này: “Trong tình yêu, điều gì khiến bạn hối hận nhất?” Câu trả lời được ghim lên đầu chính là: “Tôi từng nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp nhất của cô ấy, từng mua bộ váy xinh xắn nhất, nhưng lại là ở hai thời điểm khác nhau.” Có một nỗi chua xót mang tên: Tôi gặp được người mình muốn gặp, nhưng vẫn chưa trở thành người mình nên trở thành. Khi em xinh đẹp nhất, tôi lại không xứng với em, đợi đến lúc tôi có đủ năng lực đứng trước mặt em, mới nhận ra rằng có một số người, một số tâm tư cuối cùng cũng rồi sẽ trôi theo dòng chảy của thời gian. Duyên phận luôn giống như một chú bướm xinh đẹp bất ngờ bay đến, nhưng trên mảnh đất tình yêu, đôi chân bạn phải có đủ sức lực, trong tay bạn phải có chiếc vợt bền chắc, thì sự xinh đẹp trước mắt bạn kia mới nằm trong tay bạn. Khi xem bộ phim Crazy Little Thing Called Love, nữ chính Nam đã khiến tôi vô cùng cảm động.
Trước mặt đàn anh khóa trên, Shone, cô ấy là một cô vịt xấu xí không có bất cứ sự thu hút nào, chỉ có thể đứng từ xa nhìn các cô bạn khác tranh giành sự chú ý của đàn anh. Nhưng tình yêu không sinh ra để khiến con người tự ti, nó là một thứ vô cùng tốt đẹp chứa đựng phép màu diệu kỳ khiến người ta trở nên dũng cảm, không sợ hãi. Thế nên, để có thể xinh đẹp rạng ngời xuất hiện trước mặt đối phương, có thể ăn ý nhìn vào mắt đối phương khi tốt nghiệp, cô ấy bắt đầu học cách trang điểm để trở nên ưa nhìn hơn, cố gắng học hành và rồi đứng nhất khối trong kỳ thi, tham gia một vở kịch chẳng ai thèm xem, luyện tập chỉ huy quân nhạc… Tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ, nhưng cô ấy luôn trân trọng ôm chặt lấy chúng giống như ôm lấy cọng rơm cứu mạng. Lâu dần, mọi người mới nhận ra, thứ cô ấy ôm trong lòng đã trở thành cây cổ thụ chọc trời. Đứng trước những nỗ lực này, tình đầu mới thực sự là chuyện nhỏ. Đương nhiên, vận mệnh sẽ luôn chiếu cố những cô gái nỗ lực không ngừng. Kết phim, lúc cô ấy đã trở thành một nhà thiết kế ưu tú từ Mỹ trở về, người con trai cô ấy từng thương nhớ cuối cùng cũng nói ra câu: “Anh đang đợi em.” Chúng ta có lý do để tin rằng, sau khi trải qua quãng thời gian trưởng thành nhờ tình yêu, Nam sẽ càng biết trân trọng, càng biết xử lý ổn thỏa mỗi một chi tiết trong tình yêu hơn bất cứ ai.
Hạnh phúc của cô ấy chính là niềm nhiệt huyết lội ngược dòng, là sự may mắn khi vô tình chở rượu bằng chiếc thuyền thủng, là nỗi cô đơn và lòng kiên trì không bao giờ làm trái lòng mình trong những năm tháng thầm lặng. Đây là những gặt hái khiến người ta rung động hơn cả đàn anh khóa trên. Có năng lực yêu thương bản thân trước mới đủ sức yêu thương người khác. Điểm tốt của bạn chỉ có từng đó, nếu trao cho người khác, ắt hẳn sẽ bị hao hụt đến khi cạn kiệt. Nhưng nếu giữ lại cho bản thân, sẽ sinh ra nhiều điểm tốt hơn, đến lúc đó đem chia cho người khác cũng chưa muộn. Huống chi yêu là một việc quen tay hay làm, thử nghiệm với bản thân thuần thục rồi mới thực hành với người khác, sẽ có thể tránh được mọi chiếc gai nhọn của tình yêu. Có một câu nói rất hay thế này: “Khi thực sự yêu thương bản thân, tôi mới nhận ra, mọi đau khổ và dằn vặt tình cảm xuất hiện chỉ để nhắc nhở tôi đừng sống trái với lòng mình.” Đúng thế, đến với cõi đời này, chúng ta chung quy cũng chỉ đang tu dưỡng trong quá trình chung sống với người khác.
Trong quá trình này, kiên trì không phải Tu la tràng1 bắt buộc chúng ta giành chiến thắng, mà là một tòa tháp Babel2 cao lớn và trường tồn. Hãy cho bản thân thời gian để yêu thương chính mình: Yêu cơ thể của mình, yêu sức khỏe của mình, yêu sự mau nước mắt của mình, yêu linh hồn luôn khát khao của mình. Yêu mỗi chuyện mình đang làm, hưởng thụ từng giây phút mình có trên đời. Cuộc đời dài rộng, mong bạn đối xử tốt với bản thân, đừng lãng phí tình yêu.
4. Đánh giá sách Phần đời còn lại hãy làm một người phụ nữ tỏa sáng hào quang
Một cuốn sách hay mà mình nghĩ các bạn nữ rất nên đọc.
“Không quấy nhiễu khoảng lặng của người khác, chính là khoan dung; không tổn thương lòng tự trọng của người khác, chính là lương thiện.”
Những người phụ nữ đáng ngưỡng mộ luôn mang theo ánh hào quang của riêng mình – không hề chói lòa hay khiến người ta khó chịu, mà lại giống như ánh nắng ngày đông, ôn hòa và ấm áp. Người phụ nữ tự tỏa sáng rạng ngời như thế, vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, cho dù có rơi vào nghịch cảnh tăm tối, trong nội tâm vẫn sẽ đong đầy tình yêu và ngọn lửa ấm nóng, làm rung động lòng người, khiến người khác vô thức mà muốn thân quen.
Mong bạn sẽ trở thành một phụ nữ như vậy, tự có hào quang của riêng mình, không làm khó người khác, càng không làm khó chính mình.
Chúc cho bạn, phần đời còn lại, thong dong tự tại, trong tim có nắng, trong thẻ có tiền, bình yên vui vẻ!
Tóm tắt & Review sách Phần đời còn lại hãy làm một người phụ nữ tự tỏa hào quang – Cách Thư
TuClass.com